Tôi từng nghe một câu chuyện về Gregori Margulis khi tôi là một nghiên cứu sinh ở Yale. Sau khi Liên Xô sụp đổ, ông ý quyết định tìm kiếm một vị trí giáo sư ở Mỹ. Về cơ bản, application của ông ý chỉ gồm có một lá thư duy nhất trong đó ông giới thiệu về mình, có note rằng ông có Fields Medal và đề nghị hãy thuê ông. Năm 1991, ông gia nhập khoa Toán của Yale.
Giờ đây, tôi thực sự không chắc câu chuyện này là đúng hay không. Tôi chưa từng hỏi Margulis trực tiếp xem thế nào. Mặc dù vậy, việc tôi cảm thấy điều đó hoàn toàn đáng tin có thể cho bạn thấy những người giành giải Fields được trân trọng như thế nào.